• Tour Tho Nhi Ki
  • Tour Moc Chau
Tìm kiếm tour
Nơi xuất phát
Nơi đến
Mức giá

Côn Đảo đắm say

Cập nhật: 03/11/2020
Lượt xem: 1271


 

Đọc bài của  “Nat Nguyen” bỗng lại thấy bồi hồi về Côn Đảo, một vùng đất mê lòng mỗi du khách không phải chỉ bởi những huyền thoại về tâm linh, mà Côn Đảo mê hoặc lòng người còn bởi một vẻ đẹp của thiên nhiên lộng lẫy!
Nguyên văn bài tác giả :
Côn Đảo có những câu chuyện, giai thoại, truyền thuyết kể hoài, kể hoài không hết….
Nói đến Côn Đảo, người ta chỉ nhớ đến 20.000 linh hồn chắc vẫn còn lạc lối, hai trại tử tù man rợ, một quá khứ chiến tranh đẫm máu và những câu chuyện tâm linh truyền miệng bất tận. Nhưng những câu chuyện về Côn Đảo mà tôi kể hoài không hết không phải là những câu chuyện đau thương đã qua, mà là về vẻ đẹp hoang dại khó cưỡng của Côn Đảo. Tôi đã từng Google về đời sống miền biển đảo, cách thức sinh tồn, tự thân giải trí, tiêu khiển, thậm chí là cả về…Robinson khi tôi quyết định chuyển công tác ra Côn Đảo bảy tháng. Sau đó, tôi biết mọi quan ngại của tôi là dư thừa. Vẻ đẹp quyến rũ của Côn Đảo và sức mạnh của Mẹ Thiên Nhiên đã xua tan đi tất cả đắn đo, lo lắng. Không đến Côn Đảo vào mùa xuân năm ấy, thì không có tôi của ngày hôm nay. Lâu lắm rồi tôi không quay lại Côn Đảo, nên tôi chỉ có thể đưa bạn trở về một Côn Đảo mà tôi biết cách đây bốn năm thôi. Có những người đồng nghiệp cũ ở Six Senses Côn Đảo hiện giờ vẫn còn gắn bó với nơi đấy, đủ để biết Côn Đảo làm say đắm lòng người đến nhường nào.
—–
Bốn năm trước….
Côn Đảo chỉ có một bưu điện, một quán cafe mang tên Côn Sơn ngày ngày yên lành ngắm cầu tàu 914 lịch sử, một phiên chợ sáng trong cái chợ độc nhất Côn Đảo và một resort năm sao danh tiếng.
Côn Đảo có bãi biển đẹp nhất thế giới và tôi không nói ngoa đâu nhé, báo chí quốc tế phần nào đã đổ xô đến và đăng tin rầm rộ khi Six Sense Côn Đảo đoạt giải thiết kế vào năm 2010. Vào những ngày mùa hè óng ánh, bãi biển xanh một màu xanh mà đến Maldives còn phải thẹn. Triều xuống, nước rút hết cả ra đến tận giữa lòng đại dương, bỏ mặc lại những con tàu mắc cạn và một bờ cát dài vô tận. Người dân địa phương và những người sinh sống ở đó như tôi hay đi lang thang ra tận giữa lòng đại dương bắt ốc. Chỉ có ở Côn Đảo, bạn mới có thể đi xông xênh giữa lòng biển như đi trên đất liền. Có một lần, một cô khách người Đức của tôi vì thấy triều xuống nên đi bộ từ villa xuống thị trấn bằng cách…men theo bờ biển và bãi cát, băng qua dãy núi Con Voi Nằm rồi sau đó phải hốt hoảng gọi cho tôi từ thị trấn vì triều đã lên rồi và cô không biết đường về. Tôi và cô đã được một phen cười nắc nẻ. Cô được một chú xe ôm dưới thị trấn đưa về hộ.

Triều lên xuống, đôi khi bỏ mặc những con tàu mắc cạn vô tình
Côn Đảo vốn dĩ đã tách mình khỏi bao nhiễu nhương của thế giới bên ngoài kia. Tôi không nhớ mình đã giải thích qua bao nhiêu bận, cho bao nhiêu con người đến và đi khỏi Côn Đảo rằng, chúng tôi gọi đây là núi Con Voi Nằm vì hình dạng của nó như một con voi đang nằm ngủ, có cái vòi dài đưa ra, và dùng tay vẽ ra một bức tranh tưởng tượng khi ngồi ở ghế trước xe khách. Núi Con Voi Nằm giờ nào cũng đẹp, nhưng nó luôn đẹp nhất khi trời có nắng. Nắng chiếu xuống lưng con voi như Mẹ Thiên Nhiên đang rắc phấn thơm rồi xoa nhẹ nhàng lưng đứa con nhỏ bé của mình, bụi phấn thơm đặc biệt và rực rỡ như kim cương ấy. Cái gì thuộc về thiên nhiên cũng diệu ảo hơn rất nhiều.

Côn Đảo có những con đường Việt Nam xưa cũ vắng lặng bóng người, có cái xích đu gỗ đong đưa hứng gió và sóng rì rào ở quán cafe Côn Sơn, có những ngôi nhà vườn song sắt phủ hoa giấy, có những tàng tích chiến tranh đổ vụn mọc đầy rêu phong liêu trai lắm, có cô bán kem chuối ép – loại kem chuối mà thời tôi còn bé ngày nào cũng ăn, mà bây giờ ở phố thị thì chắc chắn tuyệt chủng, cô bán cả ya-ua bịch phải cắn đít bịch rồi mút ngon lành – loại ya-ua bỏ bịch mà nếu không có kem chuối đậu phộng ép thì sẽ là lựa chọn tiếp theo.

Đi đến cuối đảo là bến Đầm, nơi người dân xứ biển rám nắng, khỏe khoắn và chân tình đánh bắt hàng ngày, cũng là nơi thuyền bắt đầu ra khơi và về lại đất liền. Ở Côn Đảo, có món ốc Vú Nàng là đặc sản, nhưng tôi nghĩ, trải nghiệm leo lên tàu của ngư dân, chọn hải sản tươi ngon và chế biến tại chỗ, uống vài lon beer dưới nắng vàng, biển xanh mới là món đặc sản thực sự nơi biển đảo. Con đường đi đến bến Đầm phải đi ngang qua bãi Nhát, bãi Sỏi mà chúng tôi hay gọi là con đường dẫn đến thiên đàng. Đây là điểm ngắm ngày tàn đẹp nhất đảo, khi mặt trời dần lặn rồi mất hút sau đỉnh Tình Nhân. Vì sao người ta gọi là đỉnh Tình Nhân à? Vì khi nhìn song đỉnh xa xa từ phía bãi Nhát, người ta trông thấy một người con gái thùy mị đang tựa đầu vào vai một chàng trai vững chãi. Ai bảo nơi chết chóc quá khứ này không tồn tại chủ nghĩa lãng mạn? Côn Đảo thật sự là minh chứng hùng hồn nhất cho vẻ đẹp cuối cùng khi đã chạm đến tận đáy nỗi đau.

Hoàng hôn bên bãi Nhát - con đường đi đến Thiên Đàng. Ở xa xa kia, hiện rõ một cặp tình nhân.
Côn Đảo có trăng rằm đẹp nhất. Những đêm rằm, triều lên xuống vỗ về bờ cát, trăng vàng như lòng đào quả trứng gà, tròn vằng vặc từ từ nhú mình lên khỏi đường chân trời, lưu lại trong tôi một cảnh tượng đẹp nghẹt thở. Tôi không ghi lại những thước hình nào về trăng rằm nơi đây, vì chẳng có chiếc máy chụp hình nào đủ tốt ngoài mắt người có thể ghi lại được đúng vẻ đẹp về những đêm trăng rằm ở đảo. Nếu có đến Côn Đảo một ngày nào đó, hãy ngắm trăng lên đêm rằm bên cầu tàu 914 .....

Tôi có những câu chuyện về Côn Đảo kể hoài, kể hoài không hết…”

Về trang trước    Lên đầu trang
THĂM DÒ Ý KIẾN
Nhận xét về dịch vụ mà chúng tôi cung cấp:
Đăng ký nhận tin tức du lịch:
 

Đang online: 5

Tổng truy cập: 985580